Chúng ta có thể đừng bỏ lỡ nhau được không?

Bạn nghĩ xem điều đáng tiếc nhất trong tình yêu là gì? Sau khi dùng hết nhiệt huyết để yêu, bạn lại thấy người đó không xứng đáng chút nào, hay sau khi mất đi mới phát hiện ra mình đã bỏ lỡ mất một người đáng giá nhất?
Có một câu nói trên Zhihu mà tôi vô cùng ấn tượng, anh ấy nói: “Thời khắc đáng buồn nhất trong một mối quan hệ, chắc chắn không phải là lúc mà bạn yêu nhưng không có được, mà là bạn hiểu rằng, bạn và người đó không còn sau này nữa rồi.”
Lúc trước tôi cứ nghĩ rằng, “bỏ lỡ” chẳng qua cũng chỉ là chuyện thường tình của đời người, không phí hoài thời gian để mãi nhung nhớ.
Sau này, khi trải qua cảm giác của việc yêu nhưng không có được, có được nhưng rồi luyến tiếc, mới có thể hiểu ra rằng “chuyện thường tình của đời người” ấy, cũng có thể nổi gió gợn lên những cơn sóng cuồn cuộn trong lòng.
Chúng ta có thể đừng bỏ lỡ nhau được không?
Nhà văn Dư Hoa đã từng nói: “Không gì có tiếng nói hơn thời gian cả, bởi vì thời gian có thể thay đổi mọi thứ mà không cần cho chúng ta biết.”
Tình cảm cũng giống như thế, những người đã yêu thật lòng, mới có thể nhắc lại thời đã qua, cũng không quên được cả thảy những điều mình đã yêu.
Cặp đôi khó hiểu nhất nhì showbiz, có lẽ là Hồ Ca và Tiết Giai Ngưng nhỉ!
Hai người từng là cặp đôi trai tài gái sắc trong mắt nhiều người. Tiết Giai Ngưng vẫn luôn có mặt khi Hồ Ca gặp tai nạn xe, vào thời điểm yếu đuối nhất của đời người, cô không tiếc việc dừng công việc của mình lại trong một năm để chuyên tâm chăm sóc cho Hồ Ca. Thế nhưng đến cuối cùng hai người cũng vẫn chia tay.
Trong một cuộc phỏng vấn nhiều năm sau đó, khi nhắc về người yêu cũ, người dẫn chương trình có nói với Hồ Ca: “Cô bạn gái năm đó của anh thật sự rất tuyệt vời.” Hồ Ca cúi đầu, trầm mặt một lúc rồi nói: “Đúng vậy, cô ấy rất tốt.”
Nói xong, anh nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt đọng trên khóe mi. Tuy không hề nhắc tên, nhưng ai cũng biết người mà anh nói đến là Tiết Giai Ngưng.
Có những thời khắc, mối tình một khi đã bỏ lỡ, thì chính là cả cuộc đời, chúng ta chẳng thể nói với quá khứ rằng: “Cứ xem như chưa có chuyện gì xảy ra nhé.”
Đời người vốn dĩ không phải là tập phim truyền hình có thể tua lại, mà là một cảnh quay dài đến tận cùng. Nó chứa đựng tất cả những tiếc nuối của quá khứ và hoài niệm ở hiện tại.
Trong tình yêu, chuyện vô tư nói thích, dũng cảm nói yêu dường như chưa bao giờ trở thành điều dễ dàng đối với những người trưởng thành cả.
Vì dũng khí để ta mở lòng đón nhận tình yêu sẽ vơi dần theo từng mối quan hệ không có kết quả, khiến ta khó lòng bước ra một cách dễ dàng.
Trong bộ phim truyền hình Hàn Quốc “Lời hồi đáp 1988”, câu chuyện giữa Duk Sun và Jung Hwan chính là cảm giác ngập ngừng và tiếc nuối.
Chúng ta đã bỏ lỡ nhau?
Dù rất thích nhưng không dám bày tỏ tấm lòng của mình, Jung Hwan lần lượt bỏ lỡ cơ hội đến bên cạnh Duk Sun, anh sợ sẽ ảnh hưởng đến tình bạn của hai người, anh lo lắng quyết định của mình sẽ làm tổn thương những người khác, nên chấp nhận từ bỏ điều mình yêu thích.
Nhưng những thứ giấu kín trong lòng sẽ chỉ khiến bản thân thêm khó chịu, khi Jung Hwan quyết định dũng cảm vì tình yêu, nhưng lại bỏ lỡ cơ hội do cột đèn giao thông.
Giống như trong kịch bản đã viết: “Thứ phá đám không phải đèn giao thông, không phải thời cơ, mà là mình do dự không dứt khoát.”
Rất nhiều người trải qua những cảm xúc tương tự thế, muốn tỏ tình với người mình thương, muốn nói lời mãi mãi với người mình yêu nhưng lại sợ rằng có những chuyện một khi đã thay đổi thì không thể trở về như lúc ban đầu, lại lo lắng việc bản thân làm khiến cho người khác khó chịu. Vì thế cứ lần lữa không dám yêu.
Nhưng một trong những cái hay mà trời sinh ra chính là vì chúng ta đều là những “dũng sĩ” dám yêu dám hận. Dám vì người ta yêu là trèo đèo lội suối, cũng có dũng cảm để buông bỏ đi quá khứ.
Haruki Murakami nói: “Mặc dù hiện tại rất khó khăn, nhưng ngày tháng sau, những trải nghiệm này nói không chừng còn có thể đom hoa, kết trái.”
Đời người, là quá trình tìm ra hướng đi sau vô số lần vấp ngã. Tình cảm, cũng là những trải nghiệm tuyệt đẹp mà ta từng yêu, từng bỏ lỡ.
Nó có thể để lại sự tiếc nuối, nhưng điều quan trọng là, chúng ta có thể cảm nhận được sự hạnh phúc của việc yêu và được yêu. Học được cách trân trọng khi có được, và buông bỏ với điều đã qua.
Bạn phải hiểu rằng, một số người xuất hiện trong cuộc đời của ta để dạy dỗ cho ta điều gì đấy, nói với chúng ta rằng cuộc sống không chỉ là điều mà ta luôn thấy.
Mong rằng các bạn đều có đủ dũng khí và chín chắn để nói lời yêu khi gặp đúng người. Để những khi bỏ lỡ, ta vẫn thể tự do, phóng khoáng hát lên lời ca “ Em đã yêu anh, thật giản dị nhưng cũng nhiệt thành.”
Scroll to Top