“ Dạ Trục Tước, chúng ta… li hôn đi.”
Nét mặt đột nhiên ảm đạm, hắn lướt nhìn Tô Ninh, nhếc miệng cay nghiệt:“…..Được thôi, lí do là gì?”
Tôi : “ Tôi yêu người đàn ông khác rồi….Anh ấy thú vị hài hước, sự nghiệp thành công, thông minh, vững chắc, quan trọng nhất là khi ở bên anh ấy tôi mỗi ngày đều vui vẻ.”
Tôn chỉ của tổng tài bá đạo đại khái là anh ta có thể cắm sừng tôi nhưng tôi tuyệt đối không được làm vậy. Lúc này Dạ Trục Tước gân xanh trên trán nổi lên, bàn tay vốn đang vuốt nhẹ bên mặt bỗng xiết chặt lấy cằm tôi: “ Là tên nào?”
“ Là người anh không quen” Tôi nhếc mép: “Anh ấy tên Thẩm Đằng.”
Tôi có tội.
Tôi lại có thể khiến một nhà làm nghệ thuật bỗng chốc thành người tình bí mật của phu nhân tổng tài. Tình tiết này thậm chí có thể viết được một bộ tiểu thuyết khác.
Tóm lại nhờ công sức của thầy Thẩm tôi thuận lợi cầm trên tay tấm giấy chứng nhận li hôn. Đa tạ thầy Thẩm.
Dạ Trục Tước trả tôi năm nghìn vạn.
Chẹp…chính xác là bốn nghìn chín trăm vạn. Vừa trong miềm hân hoan lấy lại được tự do tôi bỗng lại rơi vào u ám.
Đáng chết, một kẻ đến một tệ hai đồng còn xoắn xuýt như tôi, sớm biết vậy đã làm cái mục tiêu nhỏ hai trăm tỉ rồi. Trực tiếp dựa hôn nhân vào danh sách người giàu của Forbes rồi.
…Đợi chút! Nam phụ của tôi đâu?
Nam thứ lão đại của tôi đâu? Tôi rốt cuộc có phải nữ chính không vậy??
Lẽ nào tôi đoán sai cốt truyện, cốt truyện thực sự là chuyện tình buồn của Dạ Trục Tước và Tô Ninh, hai người yêu nhau thắm thiết nhưng lại bị tôi- nữ phụ nham hiểm chia cắt khiến họ yêu nhau mà không thể bên nhau.
Tôi hồi tưởng lại tất cả những kí ức thê lương đã trải qua. Hình như, cũng không phải không có khả năng này.
Như một gáo nước lạnh tạt vào mặt… Điện thoại đột nhiên rung lên.
Là một tin nhắn, nhắc nhở tôi không được quên bữa tiệc tối nay, chú thích “ mẫu thân của tôi”. Tôi xem lại ghi chú trong điện thoại, đúng là có ghi chú tiệc rượu thương mại tối nay, trong thế giới của tổng tài bất luận nam chính nữ chính hay nam phụ nữ phụ tiệc rượu đều rất nhiều,hơn nữa đã được định sẵn cùng với những kì tài kinh doanh thế giới tụ tập.
Hư~ Có gì ngạc nhiên đâu. Nếu tôi thực sự là nữ phụ độc ác, đến tiệc rượu chẳng qua cũng chỉ bị cặp đôi sắp đi đến cuộc hôn nhân thứ hai kia chế giễu, dăm ba cái tình tiết kích thích cấp thấp này tôi căn bản đâu có sợ——
Tôi biết sợ rồi.
Lại nói đạo lí, tại sao cả thế giới cách câu dẫn nam nhân đều là hạ thuốc anh ta? ?
Tại sao thuốc mê của mấy người tốt vậy? Còn Dạ Trục Tước tại sao mấy người bỏ thuốc anh ta rồi lại có thể để chạy mất còn để hắn nhốt tôi trong phòng ngủ.Dạ Trục
Tước dùng cơ thể ép tôi giữa hắn và bức tường, cúi thấp đầu dựa vào vai tôi, không ngừng phả hơi thở nóng bỏng vào vai, cổ tôi.
Tôi suy xét trong hai phút, tình huống này có được xem như kẻ tàn nhẫn bỏ thuốc đã tự bỏ thuốc chính mình. Dạ Trục Tước biết tôi tâm hồn đang trên mây, trong tình cảnh nhận thức của mình còn không rõ ràng còn muốn bổ não ra suy nghĩ, nhíu mày không hài lòng: “ Dám bỏ chạy trước mặt tôi, cô… rốt cuộc đang nghĩ gì?”
Tôi: “……”
Tôi: “ Tôi đang nghĩ làm sao đạp vỡ trứng của anh.”
Dạ Trục Tước gặm lấy cổ tôi, ngoặm một cách say sưa, khiến tôi cảm thấy bản thân như món cổ vịt được đóng gói giao cho anh ta. Tôi nhanh chóng rút điện thoại
ra gọi 110.
Tách( cúc bấm nha mấy mẹ)
Dạ Trục Tước bắt đầu cởi đồ trên người tôi.
Tách
Không thấy khóa váy của tôi, hắn bắt đầu lầm bầm cởi đồ của mình.
Tách, có tiếng người: “ alo……xin chào”. Tôi vừa đẩy đầu tên cẩu nam nhân này vừa gào lên: “ Chú cảnh sát, cứu mạng.”
Tôi cũng không biết sự tình sao lại đến mức này. Có lẽ mong muốn sống sót của con người trong lúc nguy cấp không thể dùng lẽ thường lí giải. Lúc cảnh sát đến nơi Dạ Trục Tước gần như đã cởi gần hết đồ, cả người đỏ lựng như con tôm hùm đất luộc nóng hổi nằm trên sô pha. Tôi dùng cả tay chân ấn hắn, tay giương cao ấm trà lấy trên bàn, cố gắng thay đổi phương hướng một số bộ phận của anh ta.
Tất nhiên.
Ấm trà này giáng xuống, tôi cũng sẽ thay đổi hướng đi cuộc đời anh ta.
Xét thấy thân phận của Dạ Trục Tước tương đối đặc biệt, rốt cuộc, tạm thời coi như không có gì xảy ra, chỉ mời bác sĩ qua và ở lại một anh cảnh sát quan sát tình hình.
Tôi và anh cảnh sát ở ngoài cửa phòng ngơ ngác nhìn nhau.
Anh cảnh sát: “………”
Tôi : “…….”
Anh cảnh sát cũng khá bảnh bao, liên tục liếc tôi với ánh mắt kì lạ. Tôi đột nhiên hoài nghi, não bộ xuất tiện cảnh bộ phim đôi thanh mai trúc mã sau nhiều năm gặp lại, tình đầu đã thành vợ yêu của người khác mà không ngừng đau lòng.
Lẽ nào đây chính là nam phụ của tôi.
Tôi bắt đầu đọc thoại: “ Chúng ta…trước đây có quen biết không?”
Anh cảnh sát bẽn lẽn cười: “ Không phải thế! Chỉ là tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào lại có thể ấn một người đàn ông trưởng thành xuống đánh như thế.”=.=
Thời gian chờ đợi vô cùng dài. Đặc biệt sau khi anh cảnh sát nói câu đó với tôi, dưới cầu thang vang lên tiếng bước chân vội vã, Tô Ninh cùng Dạ Trục Tước tham
gia tiệc rượu cuối cùng cũng đến, khuôn mặt dịu dàng lộ rõ vẻ lo lắng bất lực. Nhưng quan sát kĩ sẽ thấy khi cô ta nhìn thấy tôi sự dịu dàng luôn thường trực trên mặt ấy có chút đanh lại: “ Sao lại là cô…. Sao lúc nào cũng là cô vậy! !”
Hiểu rồi.
Thì ra cô chính là người sói.
Con sói khóc hu hu không ngừng lay kéo cánh tay tôi. Vẻ mặt rất đau khổ nhưng vẫn không ngừng gào lên với tôi mấy lời thoại một chút đáng tin cũng không có: “ Chị! Chị và anh ấy đã li hôn rồi, tại sao còn phải dùng cách này quấy rầy anh ấy!”
Tôi cũng đã thay đổi phương hướng cuộc đời anh ta rồi, vậy mà cô còn muốn gắn cho tôi cái mặt nạ oan ức đó! Tôi thấy cô và não của cô cũng đã li hôn rồi đó, em gái!
Tôi hung hổ nói: “ Tô Ninh! Cô và Dạ Trục Tước cũng sắp kết hôn rồi! Có chuyện gì cũng không thể để kết hôn xong rồi làm à! Thứ thuốc này cô rốt cuộc lấy ở đâu ra! Đồ tốt như vậy tại sao không chia sẻ cho tôi! !”
Anh cảnh sát: ………..
Anh cảnh sát:*hai người cứ tiếp tục**tôi vẫn đang nghe*
Một người luyện cao kế cấp mười như tôi cảm thấy ca này không đơn giản.
Một giây sau tôi nghe thấy tiếng mở của phòng nghỉ phía sau, Dạ Trục Tước vò đầu dựa vào cửa, vẻ mặt rất không vui.
Tôi liền hiểu ngay.
Phía sau mỗi một nữ chính đang bị nữ phụ kéo tay có thể là một tổng tài bá đạo vừa đến, nghe thấy một hồi lí luận bạch liên của nữ phụ mà phẫn nộ rời đi, chỉ để lại cho nữ chính bóng lưng cao lớn với đôi chân dài mét tám.
Tôi khổ quá mà, tôi chỉ vừa mới được vào vai nữ phụ độc ác.
Tôi đợi Dạ Trục Tước nổi trận lôi đình nói tôi cưỡng hiếp bạch liên hoa thuần khiết của hắn. Dạ Trục Tước vò đầu một lúc, khàn giọng hỏi: “ ….Cô cần thứ này của Tô Ninh để làm gì?”
Tôi:?
“Sao? Muốn đem cho người tình nhỏ của cô?” Dạ Trục Tước cười nhạt, “Hay là… cô lại tìm thấy đàn ông mới rồi?”
Tôi:? ?
Hắn bước từng bước ép sát tôi: “Đừng tưởng cô vẫn còn có thể chơi trò tình ái với cái tên Thẩm Đằng gì đó, Cô…cả đời này đừng mong rời khỏi tôi.”
Đàn ông…Dạ Trục Tước, anh sao lại muốn mở màn cho một chuyện tình cưỡng ép? ? ?
Tôi đau khổ nói: “Anh tỉnh táo chút đi Dạ Trục Tước, Tô Ninh vẫn đang đứng đây đó.”
Dạ Trục Tước nhíu mày: “ Tôi rất tỉnh táo, người tôi yêu là cô.”
Tôi: “ Anh như thế này gọi là không đoạt được thì xáo động tâm can đó.”
Dạ Trục Tước: “ Tôi…”
Tôi ngắt lời anh ta: “ Người được yêu lại quá hờ hững.”
Tôi: “ Sắc đỏ hoa hồng, giấc mộng quá đỗi mong manh, đã nắm trong tay lại để trôi mất, rồi vỡ tan.”
? Hử? ? Hát luôn rồi.
Tôi mất mười lăm phút để làm rõ xem đã xảy ra chuyện gì.
Đại khái là trong khoảng thời gian tôi lần nữa trở về làm linh hồn tự do, bạch liên hoa, cô ta…đã rớt khỏi ngựa rồi.
Cái này phải kể từ khi tổng tài bá đạo Dạ Trục Tước vẫn còn là một học sinh cao trung bá đạo. Cậu học sinh Dạ Trục Tước khi đó vẫn chưa vứt đi như bây giờ, là một cậu
nhóc mà bố không xót mẹ không thương, cả thời niên thiếu lạnh lẽo như tuyết ấy đều lấy lên mạng làm niềm vui.
Sau đó cậu ta gặp một cô gái thú vị.
Mỗi sáng đều gửi đến tin nhắn : “ Hãy chọn một ngày tốt lành, bỏ đi những phiền não bi quan, xóa đi những lo âu, xây dựng lại một tâm trạng vui vẻ, mỗi ngày đều hạnh phúc! Một lời chào nhẹ nhàng cho cậu một buổi sáng tươi tắn! Chào buổi sáng!” Đó! Thú vị như vậy!
Thành công thu hút được sự chú ý của cậu.
Đỉnh đó
Nói chung cậu học sinh bá đạo Dạ Trục Tước đối với cô gái thú vị này cực kỳ hứng thú.
Trùng hợp là cô gái này từ sau khi Dạ Trục Tước tốt nghiệp thì không nói chuyện nữa, thành công thúc đẩy cho bạch liên hoa Tô Ninh nhân lúc lộn xộn bắt đầu đoạn tình cảm cẩu huyết.
Trong những ngày sau đó người đàn ông với IQ cao Dạ Trục Tước luôn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng thời khắc then chốt bị tôi chen ngang, hoàn toàn cắt ngang tiết tấu suy nghĩ của hắn.
Mãi đến gần đây, một nền tảng thương mại điện tử phung phí tổ chức hoạt động thúc đẩy tiêu thụ. Trong một khoảnh khắc, link nhận hồng bao đầy ắp mọi ngóc ngách của thế giới mạng. Lúc Dạ Trục Tước bất ngờ nhận được link từ cô gái thú vị trước kia, Tô Ninh đang ngồi ngay bên cạnh, tương đối cạn lời.
Thế là Dạ Trục Tước cuối cùng cũng phát hiện ra.
Cô gái thú vị này
Là…
(Là ai ? Chờ phần tiếp theo khi có phần tiếp theo nhé!)
-Còn tiếp-